Tóm tắt nội dung [Ẩn]
Mọi thứ trên đời đều phải vừa đủ mới đẹp, ít quá cũng không tốt mà nhiều quá cũng không tốt. Chỉ khi nó được giữ ở mức hợp lý thì mọi thứ mới hài hòa với nhau. Như câu ca dao trên, rượu nhẹ mà uống mãi thì say. Người khôn ngoan nói nhiều trở thành kẻ ngốc. Sống trên đời biết gì thì biết, nhưng biết điều vẫn đứng đầu. Nếu cần thì thể hiện mình, khi không cần thiết thì nên khiêm tốn. Bạn đừng nghĩ mình là trung tâm của mọi cuộc vui, vì không biết ai trong số những người đang cười phía dưới kia là thật lòng.
“Rượu nhạt uống lắm cũng say”
Rượu có nhạt thì cũng là rượu, cũng có cồn, có men làm cho người ta say. Hễ uống rượu là phải say, uống nhiều say nhiều còn uống ít thì say ít. Cho dù vị nó có như thế nào thì bản chất nó cũng là rượu, uống lắm cũng có khi chếch choáng quên lối về. Những thứ trông bình thường như thế, trông vô hại như vậy mới dễ làm người ta lơ là mất cảnh giác. Mà khi giật mình nhận ra thì mình đã hết biết trời đất là gì rồi.
Quá khiêm tốn sẽ thành tự ti, quá tự tin sẽ sinh ra kiêu ngạo. Buồn quá nhiều sinh ra trầm uất, còn cười quá trớn thì lại hóa điên. Thế nên, chúng ta cần nhất là biết điểm dừng. Đâu phải cái gì tốt và tích cực cũng nên được làm quá lên? Món ngon ai cũng muốn ăn, nhưng ăn quá nhiều lại thành ngán, chưa kể ăn no khó thở và khó chịu trong người. Siêng năng làm việc là tốt nhưng làm việc nhiều sinh ra suy nhược và ốm đau thì lại không hay.
Bởi vậy, mọi việc ở trên đời nên dừng lại ở mức cân bằng, cái gì quá cũng không tốt. Nói nhiều tất nhiên không tốt, nói ít cũng không hay. Lời hay ai cũng thích nghe nhưng nói mãi thành ra giả dối và xu nịnh. Chuyện vui ai cũng muốn thưởng thức nhưng kể mãi cũng sinh ra nhàm. Cần nhất là chúng ta kiểm soát được mọi chuyện, kiểm soát cả bản thân mình và người đối diện. Có như thế, bạn mới trở nên khôn ngoan và điều khiển được cuộc sống của mình hơn.
“Người khôn nói lắm dẫu hay cũng nhàm”
Nói nhiều, nói dai lại dễ thành nói dại, chẳng những không có tác dụng gì mà còn tự rước vạ vào thân. Dẫu thân thiết như vợ chồng đầu ấp tay gối hay là những người ruột thịt trong gia đình cũng vậy, cũng nên giữ một khoảng cách hợp lý. Bởi lẽ có khoảng cách mới có tình cảm, “xa thương, gần thường” hay “xa thơm, gần thối”. Nếu tiến đến quá gần thì sẽ mất đi lòng kính trọng, lâu dần con người sẽ quên mất ưu điểm, mà chỉ nhìn thấy nhược điểm và sai sót của đối phương.
Tình cảm tốt đẹp thường sẽ sinh tâm ham muốn và truy cầu báo đáp. Ham muốn này khiến chúng ta đòi hỏi thật nhiều sự quan tâm và săn sóc từ người khác không ngừng nghỉ. Khi không được toại nguyện thì trong lòng lại dễ sinh ra oán giận.
Giữa người với người, nếu không tôn kính lẫn nhau, thì rất khó có thể duy trì một mối quan hệ lâu bền.
Cái gì vừa đủ sẽ đẹp
Bạn có dám tự tin nói rằng mình là người giỏi giang nhất không? Nếu không, hãy bớt đi sự kiêu ngạo lại. Mỗi chúng ta đều nên sống tự tin nhưng tự tin và kiêu ngạo lại cách nhau một lằn ranh quá mong manh. Chỉ cần sơ sẩy một chút, bạn sẽ biến thành kẻ “dại” ngay tức khắc.
Người ta bảo “Lúa càng nặng càng cúi đầu”, vậy ra người giỏi chưa chắc lúc nào cũng muốn thể hiện. Mà một khi bạn đã giỏi, bạn thực chất không cần phải chứng minh điều đó cho ai xem. Người ta sẽ tự biết rồi tự ngưỡng mộ và nâng bạn lên bằng lý lẽ của chính họ. Cha tôi từng nói “Hơn thua nhau là bản tính của con người, ai cũng muốn thể hiện bản thân và cũng không ai cấm điều đó. Nhưng bản thân mình nên xác định mình cần cái gì, những lời khen hào nhoáng bên ngoài liệu có khiến mình trở nên tốt hơn. Khi bản thân con thật sự giỏi, con sẽ không cần phải ra sức chứng minh điều đó, hãy âm thầm thực hiện điều con muốn thôi.”
“Họa từ miệng mà ra”
Nói nhiều hay nói ít đều không tốt nên tốt nhất là nói đúng những cái cần nói. Bởi vì, nói nhiều thì hay lỡ lời và gây họa vào thân, việc cần nói mà không nói thì cũng sinh chuyện không tốt. Thế nên, cái gì cũng nên giữ ở mức vừa đủ. Biết lắng nghe, đoán định thời cơ thích hợp để phát biểu nếu không muốn mang vạ vào thân.
Con người đều có tính tò mò và nhiều chuyện, câu chuyện sẽ không có gì ghê gớm nếu tất cả mọi người đều nói sự thật. Nhưng không, mỗi người thêm bớt một chút để câu chuyện trở nên sinh động hơn. Mà cái sinh động đó đôi khi có thể giết chết một mạng người, phá nát một gia đình. Nhân quả ở đời, “ăn không nói có” là một cái tội rất nặng.
Thế nên, người ta mới bảo “Họa từ miệng mà ra”. Biết giữ mồm giữ miệng thì ít thị phi vây vào người, ngược lại thích hóng hớt và buôn chuyện thì họa từ đâu bay lại có ngày. Đừng để bản thân phải hối hận vào một tình huống quá muộn màng. Hãy học cách nghe nhiều nói ít, suy nghĩ kỹ trước mỗi lời nói của mình.
Lời kết
“Rượu nhạt uống lắm cũng say
Người khôn nói lắm dẫu hay cũng nhàm”
Rượu tuy nhạt nhưng chung quy vẫn là rượu, uống nhiều sẽ say. Lời tuy hay những nói nhiều cũng thành dại, sinh ra chuyện. Vậy cho nên, mỗi người chúng ta nên biết đâu là đủ, biết đâu là điểm dừng để cuộc sống của mình trở nên an yên hơn.
Đánh giá:
Gửi đánh giá của bạn về bài viết: | Gửi đánh giá |
Share:
![]() |
Nguyễn Việt Hoa Máy hút chân không công nghiệp DZ260 |
502 Nguyễn Trãi, Phường Võ Cường, Thành phố Bắc Ninh, Tỉnh Bắc Ninh
✉ Email: kimchibao.sales05@gmail.com
☎ Hotline: 0868019119